声声慢(寿六十一)

作者:宝明 朝代:宋代诗人
声声慢(寿六十一)原文
万言千句,
明孝宗弘治六年,李梦阳举进士,进入仕途,卓然以“复古”自命,言“文必秦汉,(...)
本词写境空阔清远,写情超旷秀逸。“暮愁”句,暮霭生愁、渐渐充满空阔的天地;需要轻灵的天使,故有“呼我”句,呼唤鸥鸟愿与它结盟隐逸,它翩翩飞舞似欲降下,却又背人转身掠过树梢远去;需要时间的延伸,故有“那回”二句,那次归返吴兴,荡开云雾寒雪,乘着孤舟连夜启程。然而种种挣扎皆归为虚无。过片以“伤心”三句作收束,伤心往事今又重见,依稀隐约的是秀眉一样连绵的山峰,像青色黛痕低压着双眸脉脉含情。“低压”二字即是对现况的凝练概括,自此引出下片。采香径里正是早春寒冷,老子我婆娑起舞,独自放歌谁来回应?在垂虹桥头向西遥望,孤舟御风引领我飘然远行,这真是平生难以遏止的豪情逸兴!待“我”酒醒顺波舟行已渐远,我正凝神思念,她耳戴明珠闪闪,足裹素袜纤纤,如今美人何在?词人不仅有“暮愁”,便呼“盟鸥”,“春寒”亦能“自歌”的洒脱超逸情怀,而且更有“重见”时的“伤心”、“酒醒”后的“凝想”,这种时代赋予他的忧郁感,虽然深刻而又持久,却正在其一张一弛、一儒一道的天才笔法中得到了缓冲和稀释。
常常得靠柳腰,紧紧得贴素体。同行同坐同鸳被,本待遮藏秋水冰肌瘦,包弄春风玉一围,先泄漏春消息。纵不是你是昨□开罗叩,多应是我瘦损香肌。
贵远世咸尔,贱今理共然。方知古来主,难以效当年。
常常得靠柳腰,紧紧得贴素体。同行同坐同鸳被,本待遮藏秋水冰肌瘦,包弄春风玉一围,先泄漏春消息。纵不是你是昨□开罗叩,多应是我瘦损香肌。
五湖有客扁舟舣,
五湖有客扁舟舣,
张养浩对当时的状况心怀不满,但想到列国的历史,又觉得从夺得政权,到奢侈暴戾,到最终败亡,乃是历代封建王朝的共同结局。杜牧说阿房宫“楚人一炬,可怜焦土”,作者正是由此引申开来写道:“赢, 都 变 做 了 土;输,都变做了土。”这句结尾句式相同的两句是说无论输赢,奢侈的宫殿最后都会归于死亡,“都变做了土”,我们可以看作这是对封建王朝的一种诅咒,更是对封建王朝社会历史的规律性的概括。张养浩在另一首《山坡羊·潼关怀古》的结尾说:“兴,百姓苦;亡,百姓苦。”这是从百姓的角度看封建王朝的更迭,带给人民的全是苦难。而这首小令则是从王朝的统治者的角度来谈的,封建统治者无论输赢成败最终都逃脱不了灭亡的命运。作者辛辣地批判了封建统治者为争夺 政权而进行的残酷厮杀、焚烧及夺得政权后大兴土木的奢侈无度。它虽不及“潼关怀古”思想深刻,但也提示出了一种历史的必然,还是比较有意义的。
贵远世咸尔,贱今理共然。方知古来主,难以效当年。
声声慢(寿六十一)拼音解读
wàn yán qiān jù ,
míng xiào zōng hóng zhì liù nián ,lǐ mèng yáng jǔ jìn shì ,jìn rù shì tú ,zhuó rán yǐ “fù gǔ ”zì mìng ,yán “wén bì qín hàn ,(...)
běn cí xiě jìng kōng kuò qīng yuǎn ,xiě qíng chāo kuàng xiù yì 。“mù chóu ”jù ,mù ǎi shēng chóu 、jiàn jiàn chōng mǎn kōng kuò de tiān dì ;xū yào qīng líng de tiān shǐ ,gù yǒu “hū wǒ ”jù ,hū huàn ōu niǎo yuàn yǔ tā jié méng yǐn yì ,tā piān piān fēi wǔ sì yù jiàng xià ,què yòu bèi rén zhuǎn shēn luě guò shù shāo yuǎn qù ;xū yào shí jiān de yán shēn ,gù yǒu “nà huí ”èr jù ,nà cì guī fǎn wú xìng ,dàng kāi yún wù hán xuě ,chéng zhe gū zhōu lián yè qǐ chéng 。rán ér zhǒng zhǒng zhèng zhā jiē guī wéi xū wú 。guò piàn yǐ “shāng xīn ”sān jù zuò shōu shù ,shāng xīn wǎng shì jīn yòu zhòng jiàn ,yī xī yǐn yuē de shì xiù méi yī yàng lián mián de shān fēng ,xiàng qīng sè dài hén dī yā zhe shuāng móu mò mò hán qíng 。“dī yā ”èr zì jí shì duì xiàn kuàng de níng liàn gài kuò ,zì cǐ yǐn chū xià piàn 。cǎi xiāng jìng lǐ zhèng shì zǎo chūn hán lěng ,lǎo zǐ wǒ pó suō qǐ wǔ ,dú zì fàng gē shuí lái huí yīng ?zài chuí hóng qiáo tóu xiàng xī yáo wàng ,gū zhōu yù fēng yǐn lǐng wǒ piāo rán yuǎn háng ,zhè zhēn shì píng shēng nán yǐ è zhǐ de háo qíng yì xìng !dài “wǒ ”jiǔ xǐng shùn bō zhōu háng yǐ jiàn yuǎn ,wǒ zhèng níng shén sī niàn ,tā ěr dài míng zhū shǎn shǎn ,zú guǒ sù wà xiān xiān ,rú jīn měi rén hé zài ?cí rén bú jǐn yǒu “mù chóu ”,biàn hū “méng ōu ”,“chūn hán ”yì néng “zì gē ”de sǎ tuō chāo yì qíng huái ,ér qiě gèng yǒu “zhòng jiàn ”shí de “shāng xīn ”、“jiǔ xǐng ”hòu de “níng xiǎng ”,zhè zhǒng shí dài fù yǔ tā de yōu yù gǎn ,suī rán shēn kè ér yòu chí jiǔ ,què zhèng zài qí yī zhāng yī chí 、yī rú yī dào de tiān cái bǐ fǎ zhōng dé dào le huǎn chōng hé xī shì 。
cháng cháng dé kào liǔ yāo ,jǐn jǐn dé tiē sù tǐ 。tóng háng tóng zuò tóng yuān bèi ,běn dài zhē cáng qiū shuǐ bīng jī shòu ,bāo nòng chūn fēng yù yī wéi ,xiān xiè lòu chūn xiāo xī 。zòng bú shì nǐ shì zuó □kāi luó kòu ,duō yīng shì wǒ shòu sǔn xiāng jī 。
guì yuǎn shì xián ěr ,jiàn jīn lǐ gòng rán 。fāng zhī gǔ lái zhǔ ,nán yǐ xiào dāng nián 。
cháng cháng dé kào liǔ yāo ,jǐn jǐn dé tiē sù tǐ 。tóng háng tóng zuò tóng yuān bèi ,běn dài zhē cáng qiū shuǐ bīng jī shòu ,bāo nòng chūn fēng yù yī wéi ,xiān xiè lòu chūn xiāo xī 。zòng bú shì nǐ shì zuó □kāi luó kòu ,duō yīng shì wǒ shòu sǔn xiāng jī 。
wǔ hú yǒu kè biǎn zhōu yǐ ,
wǔ hú yǒu kè biǎn zhōu yǐ ,
zhāng yǎng hào duì dāng shí de zhuàng kuàng xīn huái bú mǎn ,dàn xiǎng dào liè guó de lì shǐ ,yòu jiào dé cóng duó dé zhèng quán ,dào shē chǐ bào lì ,dào zuì zhōng bài wáng ,nǎi shì lì dài fēng jiàn wáng cháo de gòng tóng jié jú 。dù mù shuō ā fáng gōng “chǔ rén yī jù ,kě lián jiāo tǔ ”,zuò zhě zhèng shì yóu cǐ yǐn shēn kāi lái xiě dào :“yíng , dōu biàn zuò le tǔ ;shū ,dōu biàn zuò le tǔ 。”zhè jù jié wěi jù shì xiàng tóng de liǎng jù shì shuō wú lùn shū yíng ,shē chǐ de gōng diàn zuì hòu dōu huì guī yú sǐ wáng ,“dōu biàn zuò le tǔ ”,wǒ men kě yǐ kàn zuò zhè shì duì fēng jiàn wáng cháo de yī zhǒng zǔ zhòu ,gèng shì duì fēng jiàn wáng cháo shè huì lì shǐ de guī lǜ xìng de gài kuò 。zhāng yǎng hào zài lìng yī shǒu 《shān pō yáng ·tóng guān huái gǔ 》de jié wěi shuō :“xìng ,bǎi xìng kǔ ;wáng ,bǎi xìng kǔ 。”zhè shì cóng bǎi xìng de jiǎo dù kàn fēng jiàn wáng cháo de gèng dié ,dài gěi rén mín de quán shì kǔ nán 。ér zhè shǒu xiǎo lìng zé shì cóng wáng cháo de tǒng zhì zhě de jiǎo dù lái tán de ,fēng jiàn tǒng zhì zhě wú lùn shū yíng chéng bài zuì zhōng dōu táo tuō bú le miè wáng de mìng yùn 。zuò zhě xīn là dì pī pàn le fēng jiàn tǒng zhì zhě wéi zhēng duó  zhèng quán ér jìn háng de cán kù sī shā 、fén shāo jí duó dé zhèng quán hòu dà xìng tǔ mù de shē chǐ wú dù 。tā suī bú jí “tóng guān huái gǔ ”sī xiǎng shēn kè ,dàn yě tí shì chū le yī zhǒng lì shǐ de bì rán ,hái shì bǐ jiào yǒu yì yì de 。
guì yuǎn shì xián ěr ,jiàn jīn lǐ gòng rán 。fāng zhī gǔ lái zhǔ ,nán yǐ xiào dāng nián 。

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

贵远世咸尔,贱今理共然。方知古来主,难以效当年。
亲故久别,老大重逢,说起往事,每每象翻倒五味瓶,辛酸甘苦都在其中,而且絮叨起来没个完,欲罢不能。窦叔向这(...)

相关赏析

一时间云彩与高峰相(...)
①邹容:清朝末年四川巴县人,字蔚旦,日本留学生,富于民族思想,力主革命排满,著有《革命军》一书,脍炙人口。回国后继续著文攻击清朝政府,与章炳麟一起被捕,后在狱中病死,死时年才二十一岁。 ②被发句:被,同披,披发,说尚未束发成童,形容年纪小。瀛州,这里指日本。③快剪句:满清统治中国后,(...)
其一  我的头发刚刚盖过额头,在门前折花做游戏。你骑着竹马过来,把弄着青梅,绕着床相互追逐。我们同在长干里居住,两个人从小都没什么猜忌。十四岁时嫁给你作妻子,害羞得没有露出过笑脸。低着头对着墙壁的暗处,一再呼唤也不敢回头。十五岁才舒展眉头,愿意永远和你在一起。常抱着至死不渝的信念,怎么能想到会走上望夫台。十六岁时你离家远行,要去瞿塘峡滟滪堆。五月水涨时,滟滪堆不可相触,两岸猿猴的啼叫声传到天上。门前是你离家时徘徊的足迹,渐渐地长满了绿苔。绿苔太厚,不好清扫,树叶飘落,秋天早早来到。八月里,黄色的蝴碟飞舞,双双飞到西园草地上。看到这种情景我很伤心,因而忧愁容颜衰老。无论什么时候你想下三巴回家,请预先把家书捎给我。迎接你不怕道路遥远,一直走到长风沙。其二  想当初我在深闺的时候,不曾见识(...)
执书爱绨素,诵习矜所获[10] 。

作者介绍

宝明 宝明字月舟,苏州人,治平寺僧。

声声慢(寿六十一)原文,声声慢(寿六十一)翻译,声声慢(寿六十一)赏析,声声慢(寿六十一)阅读答案,出自宝明的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。五淦诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.shockcollarforsmalldogs.com/NU7DTx/vkSdN3w.html